Mơ xưa
Em xưa áo trắng men bờ cỏ,
Em dắt xuân về theo lối đi
Thu ba gờn gợn trời nhan sắc
Ta thấy hồn ta chợt chuyển di...
Từ đó dần quen những chuyến đò
Dài theo kênh nước rắc đầy hoa
Ta ngồi nghe ấm phương trời lạ
Mộc Hóa len vào thấu tận da!
Qua phố thưa người đêm lãng du
Từ trong hương tóc nụ hôn môi,
Tay ta bé nhỏ che trời sáng,
Một chút… hình như một chút thôi!
Kỷ niệm tràng giang vẫn thẳm sâu
Ta đi vào đất chẳng hoa màu
Kiến Tường dẫu nắng nhiều bụi đỏ
Rất ngọt đời ta, chẳng chốn nao…
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM, 28-1-2012)
Nguồn minh họa: Internet.