Ngoại cũng nói...
Anh có nhớ lúc xưa về thăm ngoại?
Ngoại bảo rằng hai đứa thật khác xa
Em lanh chanh nên bảo con giống bà
Còn anh ấy giống ai con không biết
Chẳng nói gì, thấy anh còn nguýt liếc
Chạy ra sân thui thủi đứng một mình
Em điếng hồn nhìn thấy lại làm thinh
Muốn chạy lại nắm tay anh xin lỗi
Lòng tự ái nên thốt ra không nổi,
Chành miệng lêu lêu bởi tính hay đùa
Anh tức cành hông nên bảo: đồ chua!
Em khoái trá nên càng thêm chọc ghẹo.
Anh đứng đó mặt mày trông méo xẹo
Ngoại chạy ra cất tiếng vỗ về anh
"Lại ngoại bảo, cho con quả cam sành,
Ngoan nhé, đừng giận hờn em con nữa..."
Anh cười khẽ, hai anh em ra cửa
Chạy đi chơi ở tận cuối ngôi vườn
Anh chải tóc em và bảo dễ thương
Không giận nữa đứa em hay liếng khỉ.
Ngoại nói gì em nhớ không Chí nhỉ,
Dần, Thân, Tị, Hợi, lại tứ hành xung
Mình Thân Thân như hai khỉ khật khùng
Sao hai số chẳng giống nhau kỳ vậy?
Đọc thư anh em buồn nên hết quậy,
Thương anh ghê nước mắt lại hai hàng,
Em hứa từ nay hỏng dám nói ngang
Em ghét lắm sao anh làm em khóc!!!!!
LÊ CHÍ EM
(Nhớ ngày thơ dại, Long An 31-7-2012)
Nguồn minh họa: Internet.