vườn thơ thkt

 

 

 

 

 

 

 


 

Bến Tương tư

 

Một thuở mơ về bến Tương tư,
Hồ Tây mong gặp bóng Giáng Kiều.
Tú Uyên sầu mộng bên Tố nữ.
Mong gặp được Kiều kết duyên tơ.
Rồi một ngày lành kết duyên mơ,
Một bước sa chân quá dại khờ.
Tú Uyên đánh mất tình yêu đẹp,
Gieo bao sầu khổ Kiều về tiên.

Một thở mơ về bến Tương tư,
Sông Tương mấy lượt nước lớn ròng.
Ai gieo vương vấn đời Tư Mã,
Chờ đến bao giờ gặp Văn Quân.
Trách bởi song đường chia lối mộng,
Tương giang đầu nhớ cuối sông Tương.
Thuyền tình đôi lứa chia đôi ngã,
Nhớ nhau đồng ẩm nước Tương giang.

Một thuở mơ về bến Tương tư,
Tình như hoa mộng tuổi xuân thì.
Mỗi mùa hè đến hoa phượng nở,
Đâu dáng người xưa dưới sân trường.
Xin giữ cho nhau đừng lỗi hẹn,
Sân trường im nắng nỗi bơ vơ.
Ngày ấy bên nhau cùng mộng ước,
Nay đã vào đời ai nhớ ai.

Qua mấy mùa thi, vắng sân trường,
Gặp nhau giờ đã quá tuổi xuân.
Tình xưa không đến tìm ai nữa,
Vì bởi khi xưa chẳng hẹn thề.

Bây giờ thoát khỏi bến Tương tư,
Tình mộng làm chi ôm nỗi sầu.
Văn Quân, Giáng Kiều và ai nữa,
Lỡ hẹn duyên rồi đợi nhau chăng.

NGUYỄN ĐỒNG HƯƠNG (BÙI VĂN TÝ)
(Vĩnh Hưng 4-6-2012)


Nguồn minh họa: Internet.

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Copyright © 2010 - 2012 Trung hoc Kien Tuong Homepage