Tự tình qua cánh diều
Gió cuốn em lên tận khoảng không,
Trong ai lơ lửng dưới mây hồng.
Lướt gió, tung mây nhìn muôn hướng,
Khoe đôi cánh mỏng giữa trời trong.
Thân em cao vút khi gió lộng,
Hạ cánh vội vàng lúc dây băng.
Không thể nhìn em bay đi mất,
Giữ chặt trong tay cuộn chỉ hồng.
Khi nắng vươn xa, em tung cánh,
Tiếng tiêu vang rộng giữa thinh không,
Ngân nga trong gió lời ru vội,
Âm sắc ngọt ngào người đợi trông.
Em giữ tình anh trong cánh mỏng,
Mơ dáng ai bay giữa nắng hồng,
Nhìn em chao lượn anh thầm nghĩ,
Kết chặt vần thơ đượm duyên nồng.
Từng cánh thư rung theo sợi chỉ,
Lòng anh xao xuyến đợi chờ mong.
Em trả lời thư bằng tiếng sáo,
Yêu cánh diều bay giữa khoảng không.
NGUYỄN ĐỒNG HƯƠNG (BÙI VĂN TÝ)
(Vĩnh Hưng 11-3-2012)
Nguồn minh họa: Internet.