Tôi từng nghĩ như
vậy...
Tôi từng nghĩ như vậy
Ngày xưa thầy hiền lành
Áo sơ mi quần tây xanh
Tóc bảy ba mượt mà
Ôi, thầy sao quá bảnh
(Chút chút… hoa lá cành).
Trông thầy rất “ấn tượng”
Dáng người thật chân phương
Môi đỏ râu cạo nhẵn
Kính cận quá dễ thương…
(Thương… cũng khó trăm đường).
Rồi có cô giáo mới
Chút đỏm dáng, tân thời
Mắt kính đen, hippy
Lòng thầy cũng chơi vơi…
(Người sao đẹp quá trời…).
Học trò như hụt hẫng
Thầy xưa là thiên thần
Là yêu thương cao ngất
Cửa lớp đứng tần ngần
(Lòng có chút phân vân).
Thầy mãi của chúng em
Không có cô, mới phải
Có điều khó lý giải
Tình thầy trò khó phai
(Thầy luôn là vĩ đại).
Rồi cô thầy đẹp đôi
Rạng rỡ nét tinh khôi
Là “couple” hoàn hảo
Tình yêu mãi sinh sôi
(Để râu… hơi già thôi!).
Chuyện ngày xưa mới kể
Theo năm tháng xuôi về
Tóc thầy trò bạc trắng
Biết bao nỗi nhiêu khê…
(Của một thuở bộn bề).
Nh.Seattle
(Seattle, Washington 1-3-2012)
Nguồn minh họa: Internet.