Chùm thơ
Thơ tình cuối mùa xuân
Em cuối mùa xuân vàng luống cải
Mòn lòng cánh bướm lượn buâng khuâng.
Thương chút tình riêng mùa để lại.
Men đời say chén rượu tàn xuân!
(Xuân Giáp Thân 2004)
Nói với Mình
Em về gởi phận người dưng
Mười hai bến nước xin đừng đục trong.
Nguyện câu “đáo lão thành song”
Để anh nói chuyện trăm năm với mình.
Tiễn bạn về hưu
* Tặng cô giáo Mai
Chiều đi theo nắng hanh vàng
Sân trường chiếc lá nhẹ nhàng cuối đông.
Người về bên ấy thong dong
Một mình biết có nặng lòng cố nhân?!
Sao quên ngày tháng phong trần?!
Tóc xanh phấn trắng ngại ngần xưa sau.
Bút nghiên, sách vở nhạt màu!
Tấm thương gội những mái đầu thanh xuân.
Tiễn đưa chén rựơu ngập ngừng
Chút men cay hóa tâm hồn theo nhau.
Tình già
Yêu em đã quá nửa đời!
Anh như sống cả một thời thanh xuân!
Mắt xanh gờn gợn men lòng
Anh ngây ngất giữa đôi vòng tay êm!
Môi thơm như nụ hoa mềm
Ngọt say lời ngọc rót đêm trăng thề.
Nửa đời thắm lại duyên xưa
Anh trao em trọn cho vừa thủy chung.
Tay cầm tay hẹn “thành song”
Niềm hạnh phúc hóa dòng sông đời người.
NGUYỄN QUANG LINH
(Chợ Gạo Tết Nhâm Thìn 22-1-2012)
Nguồn minh họa: Internet.