Kiếp nhân sinh
Kiếp nhân sinh ba vạn sáu ngàn ngày
Sao vẫn thấy tâm hồn mình hoang vắng
Tôi cứ tưởng dòng sông trôi êm ấm
Vẫn thét gào rên xiết bởi lòng sông
Kiếp nhân sinh ba vạn sáu ngàn ngày
Tôi đã sống bao ngày trong hối tiếc
Mộng bình thường vẫn vuột khỏi tầm tay
Đời một cõi nẽo về nơi xóm vắng
Kiếp nhân sinh ba vạn sáu ngàn ngày
Tôi đánh mất bao ngày đầy hoa mộng
Tôi cố nén đau thương vì cuộc sống
Chiều sân ga dầy đặc những bóng người
Kiếp nhân sinh ba vạn sáu ngàn ngày
Tôi lủi thủi một mình trong đơn độc
Có bao lần ai được nghe tôi khóc
Giữa trùng khơi chờ đợi bóng một người
NGUYỄN THỊ QUYẾN - HOÀNG LỆ UYÊN
(Mộc Hóa 2-7-2012)
Nguồn minh họa: Internet.