hai ta giờ đôi ngã
hai phương trời
hai đứa ở hai nơi
hãy vui lên
và ngẩng mặt nhìn đời
trong thinh lặng
hồn anh đang buốt giá
anh
kiếp nhân sinh
anh ơi đừng mặc cả
trả cho nhau
chuyện một cuộc tình đau
bản tình ca
em thấy thật muôn màu
giờ nghe lại
cô đơn sao vây phủ
anh
biết không anh
những đêm buồn ấp ủ
mộng dưới hoa
em nhận lại thôi mà
tiếc nuối chi
ta không thể giao hòa
đành xa cách
bởi tình là oan trái
anh
quên đi nhé
mình không còn trẻ dại
phút lỗi lầm
anh giữ mãi thiên thu
dù cho em
muốn dứt bỏ tình thù
cũng không thể
cùng ai chung hẹn ước
anh
cho em xin
được một lần đi trước
bao nhớ thương
em gửi lại trong thơ
đừng trách sao
em tôi mãi hững hờ
trong thinh lặng
để hồn dâng tiếng nấc