|
Hạ nhớ
Muốn tĩnh lặng bỗng đong đầy nỗi nhớ
Cứ bâng khuâng ray rức mãi lòng ta
Người chân mây theo cánh nhạn mịt
mờ
Ta lạc bước chờ ai chừng hóa đá.
Mùa Hạ đến mang nỗi buồn rất lạ
Cuối đường hoa nhuộm thắm một màu
tươi
Người tuy gần mà cũng quá xa xôi
Ta lận đận mấy vần thơ mộng mị.
Kia núi thẩm đâu nẻo về của ý
Rừng âm u con chim hót ơ thờ.
Biển xanh xanh muôn lớp sóng xô bờ
Ta đứng đó cứ đong đầy nỗi nhớ.
Mùa Hạ đến rợp trời hoa phượng nở
Những dấu yêu ngày ấy đã về đâu
Con đường quen chiều xuống nắng thay
màu
Ta chờ mãi trên đỉnh đời dâu biển…
NGUYỄN VĂN HÒA
(TP.HCM 22-4-2012)
Hoa phượng, tháng
7-2011. Ảnh: Nguyễn Văn Hòa.
|
|