Ngày của trăm năm cuối
cùng
Mở quỹ thời gian nhập thêm ngày mới
Trọn vẹn đủ đầy ba số 12
Ngày của trăm năm dài tròn thế kỷ
Lần tới trở về ta sẽ là ai?
Một chút nắng lên dát vàng khung cửa
Như áo lụa vàng phủ giấc chiêm bao
Ta vẫn yêu em mối tình tiền kiếp
Tóc dẫu bạc màu, tim chẳng hư hao
9 bữa nữa thôi tin đồn tận thế
Ta dửng dưng chờ đâu có sợ chi
Xưa nay ta sống như ngày mai chết
Thanh thản sẵn sàng cho một chuyến đi…
Ta biết mình hèn cuộn mình trong vỏ
Mặc biển phong ba vùi những con tàu
Hơn nửa cuộc đời triền miên lận đận
Ta ngỡ như mình đã chết từ lâu
Ta hiểu cuộc đời không ngừng chuyển động
Những dòng hải lưu ngầm dưới đại dương
Mở cửa gió ùa vào ngôi nhà cổ
Bát ngát hoa thơm cỏ lạ trên đường
Ngày của trăm năm đời người chỉ một
Ta ước ngày này trọn vẹn cùng em
Một ngày bên nhau đủ đầy thế kỷ
Tận thế cũng đành ta đã có em.
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(Saigon 12-12-2012)