Đợi Xuân
Chiều phai, nắng nhạt dưới lầu tầng
Góc khuất ngày xưa phố Cửa Đông.
Hình như ngai ngái mùi sơn lạ,
Chưa gặp được mình: kẻ hát rong…
Dỏm dáng tô dày vóc khỏa thân
Trường xưa ngà ngọc nét trong ngần!
Chiều qua Mộc Hóa trời trưa gắt
Ta dắt xuân về chẳng thấy xuân…
Xưa cũ, áo dài như bướm bay
Nào đâu mỏi mắt áo hai dây.
Bây giờ nhan nhản vai tròn trắng
Mắt lão tòng teng được mấy giây!
Ta vẫn xuyên qua những đoạn đường
Cào trong vết tích dấu tang thương
Hình như Núi Đất phai mùi cũ
Còm cõi yên buồn mấy gốc dương…
Trẩy hội mùng 5 hay sóng cuồn
Hằng năm ta đợi chuyến hành hương
Soi bóng thời gian, xuân ở đó
Chút buồn chút nhớ chút bâng khuâng!
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM, 4-2-2013)
Núi Đất Mộc Hóa. (Ảnh:
Phạm Văn Định)