Xứ ấy ta vào
Xứ ấy ta vào khô khốc quá
Tràm xanh bụi đỏ ngút mây ngàn
Bàn tay em trắng như màu tuyết
Gom cả hồn ta chuyến quá giang
Lũ lụt trôi đồng, trắng xóa mưa
Ta ngồi trông ngóng mỗi thuyền qua
Đèn khuya chờ níu vầng trăng nhớ
Thấp thoáng dung nhan chẳng lượt
là.
Em bước vào ta đi rất nhẹ
Chút hồn rón rén chút mây bay
Em như thảo mộc trong veo ấy
Thả xuống hồn ta những đắm say
Thời gian nhanh quá có ai ngờ
Tắc rán xưa ngồi, sông mãi trôi...
Nay biết tìm đâu trăng cổ tích.
Vai kề chưa sát đã mềm môi.
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM, 14-1-2013)
Nguồn minh họa:
Internet.