Im lặng hay ồn ào, hôm nay con đứng
trước cổng trường
Cửa rạng đông, chỉ giang tay có thể
chạm ánh vàng
Nếu con quay lưng bỏ đi, càng xa ánh
sáng càng mờ
Con sẽ khóc trong bóng tối vì lỗi
lầm của mình.
Nếu con tới để xin lá bùa danh vọng
Con sẽ nhìn thầy cô mà không thực sự
thấy họ
Con đòi hỏi món quà
Khi được con hí hửng mang đi và quên
ngay người cho.
Nếu con đến để cầu mong vượt chân
trời
Con sẽ bất mãn khi nhận được tảng đá
thô
Con không biết trong đá có ẩn tàng
cánh buồm ngọc
Nhưng phải kiệt lực mài dũa mới lộ
ra.
Câu chuyện con ông cháu cha chẳng
bao giờ tàn
Nhưng thời gian không để nghe kể
chuyện
Mà chiêm ngưỡng bình minh và hoa nở
trên đường
Những vị hiền lương đều nhìn về phía
trước.
Nếu con thấy cảnh nghèo là mối bất
hạnh
Con sẽ gục đầu kiệt lực và cô đơn
Con bỏ mất năng lực kinh ngạc của
nhân phẩm
Nghèo là mối thương cảm không phải
điều xấu hổ.
Con hãy nhìn bạn bè là người tình
đến với con
Không phải những kẻ trôi qua như lữ
khách
Con sẽ khám phá, hạnh phúc là sống
với người khác
Và trong đáy bản tính người, con
cũng là bạn của ai đó.
Hôm nay con hãy mở bàn tay buông thả
phiền muộn bay đi
Để có thể lãnh nhận và để thấy cái
khó thấy
Đời không là những chiều đông lạnh
ngập sương mù
Con nhờ thầy và bạn đốt cây nến hiện
hữu cho mình.