Kiến Tường
Tôi sẽ về thăm thôi, Mộc Hóa
Bao năm rồi - lần lữa - dễ gì quên
Thị trấn cũ có một lần tôi đến
Và bỏ đi mù mịt buớc chông chênh
Chắc tôi sẽ đi con đường từ Cai Lậy
Bụi mù xa con lộ đá buồn thiu
Con kinh nhỏ ngậm ngùi về đâu vậy
Kiến Bình xưa bóng thị trấn soi mình
Tôi xuống xe Cửa Đông, độc đạo
Bước lơ ngơ buổi ấy học làm Thầy
Thôi cũng xong, dừng đây như quán trọ
Thị trấn buồn, tôi cũng vậy, phố ơi.
Tôi cũng sẽ về ngang phố chợ
Còn nhớ không, xưa cô gái Bắc Chan?
Buổi chợ tan em vẫn còn ngồi đợi
Người vô tình, em vời vợi trông ai
Chừng ấy còn thương đêm về Mộc Hóa
Điện lung linh ru giấc muộn phiền
Tôi sẽ lang thang tìm một thời đã khuất
Phố về đêm trôi trên mảng tư riêng
Có lẽ tôi cũng về thăm Núi Đât,
Ngần tháng năm sống lại cũng bùi ngùi
Ánh măt xôn xao, thơ tình trao vội
Thân cây hằn bao vết tích buồn vui
Chắc tôi cũng về sân trường dạo đó
Nhớ tường vôi xưa, phượng đỏ rơi đầy
Nhớ lớp học, nhớ con đường hạ trắng
Nhớ tiếng reo vui - ngày đó - mãi đâu
đây…
Mà thôi, tôi hỏi mình sao vậy
Kiến Tường xưa tôi dừng bước nơi đây
Tôi trở lại chắc tôi buồn hơn trươc
Ngựa chồn chân cũng chốn cũ, về thôi.
Nh.Seattle
(Seattle, Washington 27-3-2013)
THKT xưa.