Ký ức
Tôi bỏ trường bỏ lớp
Lâu rồi - không nhớ nữa - năm nào
Từng đêm cơn mơ về
Lảng đãng màu bảng đen, phấn trắng
Đâu dó tiếng cười vui hành lang rộn rã
Háo hức sân trường
Tôi thương những ghế bàn lấm lem vết mực
Ngày tháng đi qua
Kỷ niệm nào phai trong ký ức
Tôi bỏ trường bỏ lớp
Lâu rồi - quên mất tháng ngày
Chợt thấy tóc mình bạc trắng
Mỗi ngày cơm áo đi về
Đôi lúc nhớ thời đi dạy
Ngày ngày lên bục giảng bài..
Những khuôn mặt nhạt nhòa
Hiện về trong vùng ký ức
Ngây thơ - tinh khiết - dịu dàng…
Những học trò của tôi
Những cặp mắt thật trong thật đẹp
Chăm chú cho mơ ước tuyệt vời…
Bay mãi, bay cao
Tôi bỏ trường bỏ lớp
Lâu rồi - dĩ vãng phôi pha - quên nhớ
Khề khà bên tách nươc trà
Thấy mình già quá đỗi
Nhớ ngôi trường nhỏ nhoi tỉnh lẻ
Mùa nước ngập xôn xao
Cậu học trò mười lăm, mười tám
Vùng Bắc Chan lặn lội
Cô học trò mười một thuở nào
Chưa biết làm dáng, làm duyên…
Trường xưa - vậy đó.
Nói sao được mà quên???
Nh.Seattle
(Seattle, Washington 14-9-2013)
Nguồn minh họa: Internet.