Phút cuối
Ngày của những sợi mưa và sợi nắng,
Ngày của những cuộn chỉ cuộn tròn,
Quấn vào lòng những cuộn vô hình,
Mưa không là mưa, gió không là gió,
Ào ào nóng chạy rung khắp mạch máu,
Mùi hương thoảng còn vương trên những
chiếc lá non một cách vô tình,
Vội vàng như nuốt trọn những bức hình
cuối cùng!
Ta chạy qua em như một lời xin lỗi lớn.
Hoa ơi, ôm lấy cơ thể đưa em bay với
gió,
Giai điệu bay bổng cho tung tăng trong
suốt vải,
Màu của sắc trắng, cái trắng đục bay
quấn lấy em bóng bẩy mềm mại.
Đốt đi lời cuối tiễn đưa.
Khói hương tỏa lan căn nhà xinh nhỏ!
Màu nâu vàng đất!
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO
(TP.HCM 25-6-2013)
Nguồn minh họa: Internet.