Chiều hoàng hôn mình em đang rảo
bước
Mây lững lờ đưa lối bước chân em
Nắng hắt hiu trong gió thoảng bên
thềm
Em nào hẹn sao vẫn chờ vẫn đợi
Mong em đến cho thỏa tình mơ ước
Em xa rồi từ thuờ ấy xa xôi
Bước chân đi lòng bỗng thấy bồi hồi
Thời để nhớ bao năm mình xa cách
Gặp lại nhau tình ta luôn thắt chặt
Thuở đầu đời hoàng hôn tím đi hoang
Giờ gặp nhau có phải cõi thiên đàng
Đang sống lại một thời xưa dấu ái
Tình ngây thơ bỗng dưng quay trở lại
Môi mắt nào xa tít tận mù khơi
Nhớ về em anh thấy làn tóc rối
Huyền thoại kiếp người ta mãi nhớ
nhau.