Ái phi
Xuân đã đến rồi em thấy không?
Tuổi không còn diện áo dài bông
Này em ngồi nép xa trời lạnh
Ta phủ lên em cánh áo hồng!
Ta thương em nên gọi ái phi
Ngày xưa theo dõi bước em đi
Mắt ta say nắng và say gió
Xanh mướt đài trang dáng dậy thì
Mộc Hóa ngày xưa xứ đạn bom
Sống chết cách nhau một mép giường
Ôm con thức trắng đêm nước nổi
Gian khổ nuôi con lẫn chăm chồng
Thế mà vẫn vui và vẫn thương
Cuộc đời như thể cõi vô thường
Ái phi ru giấc cho con nhỏ
Hoàng thượng kề bên, đâu sướng hơn?
TT SAIGON
(TP.HCM 29-1-2011)