Đìu hiu
Em đi lớp cũ buồn ngơ ngác
Trường vắng đìu hiu những bước sầu
Lam chiều sợi khói mong manh quá
Đã biết mà sao cứ ngẩn ngơ!
Tôi về níu lại bình minh đó
Trả giấc mơ dài đêm rưng rưng
Khuya nào thức giấc quay nhìn lại
Ước thấy bên mình một dấu lưng.
Tôi đứng tôi chờ, tôi ngóng ai
Lao xao rét buốt lá thu phai
Người đi không để lời tương biệt
Lạc vận thơ rồi sao cứ say.
Thôi nhé, dừng chân kỷ niệm hồng
Tôi về đếm lại những hoàng hôn
Hoàng hôn đã nhuốm màu ly biệt
Nhớ lắm… vời xa một thoáng hương!
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM 14-6-2010)
|