Dòng sông ngọc
Tặng Phước
Sân trường áo trắng bay nhiều quá
Ta thấy hồng lên một ánh trăng
Rồi ta lạc bước vào khuya khoắt
Nhìn ngắm, nào đâu dám nói năng!
Em bước vào ta, đi rất nhẹ
Chút hồn rón rén, chút mây bay
Em như thảo mộc trong veo ấy
Thả xuóng hồn ta những đắm say
Giờ chơi em nhảy tung tăng gió
Gót phèn, ta gọi gót chân tiên
Tóc em hai bím đong đưa ấy
Thả xuống hồn ta một nét duyên
Ta vào Mộc Hóa mùa khô khốc
Gặp được lòng em rất thẳm xanh
Ta như đò nhỏ xuôi con nước
Em dòng sông ngọc sáng long lanh.
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM 30-6-2010)