vườn thơ thkt

 

 

 

 

 

 

 


 

Giấc ngủ Xuân
(của 40 năm trước)

Anh khép cửa căn phòng xa bóng nắng
Trời ngoài kia hồng lắm những mùa xuân
Lối xưa nào mây trắng có quên về
Đèn vặn nhỏ cho bốn bề thêm tối.

Em nằm ngủ gối đầu lên tóc rối
Tóc quen sầu nên tóc rụng lưa thưa
Màu đen này là màu của thu xưa
Pha sắc xám của đông tàn quán lẻ

Đời đã vui nhớ khép bờ mắt lệ
Xa trời đông, xuân đến tự bao giờ
Giấc mơ dài xuôi trôi mắt ngây thơ
Em khờ dại tuổi xuân hồng đã ửng

Em nằm ngủ, trăng tròn đầy xiêm áo
Mười ngón tay yêu ấp thịt da mòn
Sờn gót chân anh yêu gọi gót son
Hạ hờn dỗi chạy bừa lên cỏ dại

Em nằm ngủ, môi thơm tình con gái
Mười mấy năm êm ả những mùa xuân
Chiều bâng khuâng trong những chiếc hôn gần
Sao cứ ngọt nụ hôn đầu bỏ dở
Ngủ đi em, ngoài kia chiều sắp tối
Và ngoài kia hồng lắm những mùa xuân.
 

BÙI TRUNG TÍNH

(TP.HCM 1-1-2011)

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Copyright © 2010 - 2011 Trung hoc Kien Tuong Homepage