Mộng mơ thời học trò
Lòng cũng mở theo một thời mới lớn,
Thuở dại buồn vào lúc nửa mùa thu
Tay cắp sách mà lòng thừa một chỗ
Mộng mơ nhiều, ầm ập nhớ ngu ngơ…
Trong giờ học áo dài qua cửa sổ
Tay trở buồn bỏ viết ngó ra sân
Thầy khẽ gọi, mình quay về bỡ ngỡ
Sót trong hồn hơi nóng tỏa lâng lâng
Rồi hôm đó nhằm giờ lên sửa toán
Mình vẽ hình hai mặt phẳng song song
Vì lãng trí nên thường hay cãi bướng
Thầy ôn tồn trách nhẹ - một con không!
Lâu lắm rồi bây giờ mình thấy lớn
Biết điệu đàng, đi làm dáng cho sang
Rồi mộng mị cũng dài theo giấc ngủ
Ngơ ngẩn buồn theo nhịp trống trường tan.
Nhớ buổi chiều trên ghế dài đọc sách
Bỗng giật mình, ngoài cửa áo ai bay
Em qua đó, hay nàng tiên trong sách?
Ơi Giáng Kiều, sao nỡ vội vàng bay!
Dạo tháng chín, áo người bay hay bướm?
Mà sân trường lá biếc bỗng đầy thơ
Sau tiếng trống người ta về phố lạ
Cớ chi mình thăm thẳm chút bơ vơ.
Thời mới lớn mượt sân chiều cỏ lá
Dẫm bừa mưa, thờ thẫn níu vu vơ
Đêm thị trấn rảo hồn quanh xóm lạ
Tìm tên người, thườn thượt nhớ bâng quơ!
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM 19-6-2010)
|