vườn thơ thkt

 

 

 

 

 

 

Một lần đến Thiên đàng!


Đang đứng lớp bão giông đâu ập đến
Não đầu ta lụt lũ bỗng dâng về
Ta nghiêng ngả chòng chềnh trên tắc ráng
Nhận chìm ta vào lớp nước mê mê



Đầu ta choáng, hay đất trời nghiêng ngả
Sụp đổ rồi thân xác cũng tan hoang
Và ta lịm, chìm sâu vào vô thức
Mở mắt ra, ta đã đến thiên đàng?!



Em áo trắng sân trường mươi năm cũ
Lau mặt ta, giờ nhăn nhúm trơ xương
Lọ dịch truyền hay hoa tràm nở rộ
Ôi bàn tay từng một thuở yêu thương!



Rồi nhiệt ấm cũng trở về cơ thể
Em dìu ta từng bước thoát tai ương
Đây ly sữa, còn đây là vốc thuốc
Uồng đi “thầy”. Ai?
À, "nhỏ" Tuyết ta thương!


BÙI TRUNG TÍNH

(TP.HCM 15-7-2010)

 
 


Copyright © 2010 Trung hoc Kien Tuong Homepage