Phảng
phất
Ngày xưa em đến bên bờ
giậu
Hái chùm bông bụt
ngoắc anh sang
Bảo anh thoa đỏ lên gò
má
Để thắm hồng thêm một
chút duyên!
Mỗi lần hái trái mồng
tơi tím
Anh qua cầu khỉ gọi em
sang
Rồi anh làm mực cho em
viết
Em viết ngoằn ngoèo cả
mấy trang...
Những lúc cầu ao em
giặt áo
Anh núp bờ tre ngăm
ngắm em
Gọi nhỏ: Ê ,ê này Ngốc
tử
T. có sách hình nhớ
đến xem!
Xem sách em đòi làm
công chúa
Bắt anh hầu cận, quạt
cho em
Nhỏ đẹp, nên dành làm
Thiết Phiến
Em bảo rằng anh: Ngưu
Ma Vương!
Anh nói đầu em sao
khét nắng
Em giận hờn anh, nói:
nghỉ chơi!
Anh tìm bồ kết quanh
trong xóm
- Này gội đầu di nhỏ
Ngốc ơi!
Lúc nhỏ em thường hay
nũng nịu
Học bài chưa thuộc,
gọi anh sang
Dò cho em học từng câu
chữ
Anh cốc đầu em, tội
bướng ngang!
Hồi đó, chọc quê em
xấu xí
Em lớn lên rồi, anh…
thấy hay!
Đầu không khét nắng
như hồi bé
Phảng phất hương thơm
chút cánh lài!
BÙI
TRUNG TÍNH
(Trích Chùm thơ Thời thanh xuân)
Gửi cho THKT 4-4-2010 |