Quân vương và thiếp!
Ta ném trời đông xa ngõ thương
Bốn mươi năm ấy có phi thường
Mình ta chèo chống cơn tình ái
Lạc lối thôi đành, bỡi nét hương!
Ta bỏ trời đông tận mấy tầng
Một tầng xa lạ của thinh không
Một tầng ngột ngạt mùi hư ảo
Bay đến cùng phi giữa gió giông!
Ta nào đâu dám là quân vương
Đưa phi dung ruổi đến thiên đường.
Chân ta đã đến vườn cổ tích,
Dừng lại dung nhan bởi thủy chung.
Ta bỏ trời đông đón gió xuân
Quân vương và thiếp, chẳng gì mong...
Mình đi vào giữa vầng nhật nguyệt
Tóc bạc, da thô... nắng vẫn hồng!
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM 9-12-2011)
Nguồn minh họa: Internet.