Sợi nhớ
Qua cầu chợt nắng lên cao
Dìu em qua núi, ta trao giọng lời.
Tóc dài sợi nhớ lơ thơ
Hàng cây núi đất im chờ tiếng em…
Giật mình tiếng pháo ru đêm
Đêm hầm trú ẩn, thương em mắt mờ
Hỏa châu đốm sáng treo cao
Nửa đêm thức giấc, chiêm bao ôm người!
BÙI TRUNG TÍNH
(TP.HCM 22-9-2010)