Tình long
lanh
Yêu em ta thấy tình
sáng quá.
Tinh khiết căng đầy
lóng lánh sương
Hồn em trắng nuốt
trong ngần ấy
Xóa sạch lòng ta mọi
thảm thương!
Một thuở kinh thành tung vó ngựa
Xin dừng tay kiếm giũ phong sương
Ta như kiếm khách ngàn xưa ấy
Bại trận trên người trăm vết thương...
Lưng em tóc mượt bờ
vai xõa
Em chớ nhìn ta kiểu phất phơ
Kẻo hồn ta vấp theo cuồng gió
Thở chút tàn đông nhớ ngẩn ngơ!
Tình em rạng sáng long lanh quá
Thơm nắng tinh khôi giọt nõn nà
Tay ta thu nhỏ trời đông lại
Kẻo rét dập dìu soi bỏng da...
Ta ấm lòng rồi em phất phơ
Em đừng như sóng rút xa bờ
Ta là ghềnh đá luôn khát sóng
Giữ lấy tình em, dẫu chút thôi...
BÙI TRUNG TÍNH
(Trích Chùm thơ Thời thanh xuân)
Gửi cho THKT 4-4-2010 |