Về lại Gò Công
Về lại
Gò Công như xứ lạ,
Ta tựa
hồ như một khách xa.
Rồi Son
thoáng hiện liêu trai quá,
Mỗi lúc
dày thêm nỗi thiết tha!
Bóng em
thấp thoáng men bờ cỏ
Mướt
mượt vườn bên dáng mẫu đơn
Tóc đen
bờ ngực xinh nền nã
Thắm mệt
đường xa bỗng dứt cơn!
Mắt em
đen láy mơ huyền quá
Cười nụ
đồng tiền ray rứt hơn
Em gọi
bằng anh, ta lúng túng
Ta gọi
gì đây… hả Giáng Son!
Lâu lắm
về thăm cậu Út em
Cậu
em nghe được chắc hơi phiền!
Em hai
mươi tuổi tươi xinh quá
Ta ngại
hiểu lầm chút nỗi riêng…
*
Ta đến
đây rồi cũng sẽ đi
Sáu mươi
cây số có xa chi…
Về đây
thăm bạn, thăm quê nội
Dằn xóc
đường xe vẫn cố đi.
Lò nướng
hồng lên nổ tiếng dòn.
TânThành
biển vỗ, khói xông thơm
Cát reo
sóng biển trăng thanh quá
Chợt
sáng bùng thêm ánh mắt Son.
*
Trở lại
Saigon rạng sáng sau
Di động
chờ nghe, ngóng mấy câu
Lời Son
chào tiễn… sao vắng lặng?
Đường xa
phần phật giọt mưa đau!
Ta ngỡ
quên rồi bóng dáng ai
Hiên
ngoài tha thướt tóc bay bay.
Vườn hoa
thấp thoáng son ngọc thố
Buổi
tiễn không lời, chẳng chạm tay
*
Một
tuần, hai tuần,ba tuần nữa
Tin nhắn
chợt về inh ỏi vang
Ta đọc
lời Son thê thiết quá:
Em gãy
đổ rồi một bến ngang!
…
Một chút
sửng lòng thương tiếc Son
Tuổi em
quá trẻ đã ly tan...
Tay ta
không biết còn săn chắc
Đủ rộng
bờ vai để đỡ nâng!
BÙI TRUNG TÍNH
(Trích Chùm thơ Thời thanh xuân)
Gửi cho THKT 4-4-2010 |