Thời gian qua
Khi chúng ta bị đẩy lui bởi những áp lực cuộc
sống.
Chúng ta thu mình trong góc hang.
Chúng ta là hai con tim
Chưa bao giờ lấp đầy.
Khi chúng ta bị tước bỏ tất cả
Chỉ còn trần truồng tuổi đời
Chúng ta vẫn còn viên ngọc trai
Của tâm hồn.
Khi chúng ta không còn gì để nói
Không còn chỗ nào để đi
Chúng ta vẫn còn là chính mình.
ĐỖ NGỌC TRANG
(Elk Grove, CA, USA, Mother Day, 93)
|