Từ biệt bạn hiền
Từ một nơi ẩn kín trong ký ức
Có giọng nói và khuôn mặt
Trong ngôi trường nhỏ đầy hoa tràm
Nay chỉ còn nụ cười thiên thần
Ở trên mây
Cây bạch lạp [hề] cả đời mới thắp được
Lời tiễn [hề] tóc bạc mới viết nên
Tôi và tiện nội đứng trên cầu
Chiều cuối Đông viễn xứ
Vọng đóm lửa trên sông
Nhập vào biển đại ngã
Cái giới hạn
Không chứa được cái vô hạn
Và tôi thấy
Cầu trôi nước không trôi.
ĐỖ NGỌC TRANG
(Elk Grove 22-4-2010)
|