Niệm khúc buồn!
Tình chưa hết, sao nói lời từ giã
Duyên còn nồng rời vội chiếu chăn
êm
Đóa phù dung kia, dù đang nở muộn
Chút hương thừa, muốn gửi nỗi niềm
riêng.
Ai quay mặt đi, ta còn ngoảnh lại
Bước vô tâm giẫm nát lối đi buồn!
Hãy nói đi, dù một tiếng dỗi hờn
Để ta biết có một lần lầm lỡ
Đã nghe trong khoảnh khắc chút hao
gầy
Cuộc đời dài như nỗi nhớ khôn khuây
Giấc mộng ngắn như tay hờ hững chạm
Ta phơi mình, hiu quạnh bến ngàn
năm!
LÊ CHÍ ANH
(Long An 3-8-2011)

Nguồn minh họa: Internet.