Chuyện ngày xưa...
(Tặng người tóc... ngắn)
...Chuyện ngày xưa... anh ngỡ đã quên
rồi, nhưng em nhắc nên lòng anh nhớ. Đã
qua mấy mùa thu, biết bao lần lá đổ, con
đường xưa đi lại biết bao lần, gặp lại
em chiều này anh chợt thấy bâng khuâng.
Vui lắm đấy, nhưng lòng rưng rức khóc,
miệng vẫn nói cười, sao lòng chua xót.
Em kề bên mà lại quá xa xăm...
...Con hẽm nhỏ nằm kề xóm chợ bao năm,
chuyến đò ấy trên sông, ngày ngày em đi
đến, anh vẫn bên này, em về bên ấy...,
xứ lạ quê người nhận lấy quê hương...
...Phải chi em đừng nhắc chuyện buồn,...
thương, chuyện em trốn mẹ cha gặp anh
bên hàng dậu, chuyện em nói với anh: em
ước mơ được trở thành cô giáo, thì có lẽ
bây giờ anh chẳng thấy ưu tư...
...Nước chảy xuôi dòng, đời tựa giấc mơ,
sông chảy mãi có ngày sông gặp biển. Còn
anh...? anh vẫn cứ mơ hoài giấc mơ phù
phiếm, nên đời trắng tay hoài..., đời
chẳng bình yên...
...Giờ đây mỗi người ta có cuộc sống
riêng, anh bận rộn quá lo đường cơm áo,
em bận rộn với chồng con, đã quên rồi
giấc mơ được trở thành cô giáo. Nhưng sá
gì em một giấc mơ xưa...
Anh biết gặp em đây rồi về lòng lại xót
xa, nhớ chuyện cũ, nhớ chuyện thời thơ
trẻ..., lỡ một tiếng nói yêu... suốt đời
còn than thở, huống hồ chi lỡ cả một
cuộc tình... Đời dạy anh nhiều rồi cần
phải biết làm thinh, cả tình cảm nữa đấy
em cũng phải cần giấu kỹ.... Hãy cứ làm
bóng cây cô đơn giữa cuộc đời lặng lẽ,
lâu rồi lòng chắc cũng quen...
...Chuyện ngày xưa anh ngỡ đã dần quên,
nhưng em nhắc nên lòng anh lại nhớ...
Muốn được kề vai tựa mái đầu
Muốn cùng san sẻ một đôi câu.
Nhưng ôi xa quá, xa xôi quá
Còn biết bao giờ trông thấy nhau.
LÊ CHÍ EM
(Long An 30-11-2011)
Nguồn minh họa: Internet.