Chiếc lá
Chiếc lá vàng đong đưa chờ gió... rụng
Sự vô thường có nghiệt ngã không em
Đang vô tư chợt rời cuống lìa cành
"Thân cát bụi, trở về với cát bụi"
Nếu ngày kia... một mình em thui thủi
Bước âm thầm lặng lẽ cõi hoang vu
Dù mưa tuôn hay đầy những sương mù
Anh vẫn đến dù trời đông giá lạnh
Thương phận mình ôi, sao nhiều bất hạnh
Lạc về đâu mòn mỏi một giấc mơ
Em nằm đây, quên hết những đợi chờ
Chưa nói tiếng... sao ra đi vội vã
Nơi u vắng côn trùng ca buồn bã
Hiểu được gì mà buông điệu thở than
Giấc mơ xưa gợi nhớ ánh trăng vàng
Anh gục chết bên nấm mồ khô cỏ!!!
lêthị hạanh
(Maryland 11-12-2011)
Nguồn minh họa: Internet.