Lang thang
Tôi đã lang thang suốt buổi chiều,
Nắng thu vàng nhạt, gió hiu hiu.
Xạc xào bước nhẹ trên thềm lá,
Thoáng thấy trong lòng nỗi tịch liêu!
Lay lay lá đổ nắng lưa thưa,
Nhớ lắm em tôi, nói sao vừa,
Cánh nhạn lưng trời bay lờ lững,
Phiêu dạt hồn tôi, giấc mơ xưa .
Lãng đãng bên đồi, áng mây bay,
Gót mòn phiêu bạt cuối thu dài.
Góc biển, chân trời, dù xa tận,
Em vẫn trong tôi không đổi thay.
Thương mây, trôi mãi suốt canh trường,
Thương em, trăm nỗi hoài vấn vương.
Lá còn rơi rụng lần thu đến,
Bao lá rơi đầy, bao nhớ thương!
Giọt nắng vừa tàn, đêm xuống nhanh,
Gió thu hiu hắt rớt bên cành.
Chân mây lả tả ngần lá rụng,
Giá lạnh đêm về, ôi vắng tanh!
Vẫn muốn cùng em bước chung đôi,
Để vai thôi lạnh tiếng ru hồi,
Để cơn gió nhẹ lùa khe tóc,
Để mắt em cười, thắm đôi môi!
NGÔ THỊ KIM SẮC
(Maryland, gửi ngày 10-4-2011)