Ly rượu chiều cuối năm
Chiều cuối năm vùi say bên rượu
Ta - mình ta ngồi hát vu vơ
Bao ngổn ngang nửa đời bỏ lửng
Dòng tử sinh đâu cũng hững hờ
Rượu sánh ly mềm môi cao giọng
Giữa chợ đời ai có hơn ai
Lỡ lưu lạc trần ai bát nháo
Cũng đành thôi một kiếp lưu đày
Thiên bôi thiểu (*) mềm môi bên rượu
Nhằm nhò chi sao bảo ta say?
Quên thế sự chơi trò cao hạ
Ta - mình ta bên mối tình hoài
Ta uống cùng ta dăm ly nữa
Tửu phùng tri kỷ chớ hề chi
Bỏ quên thế tục nhiều đen bạc
Xóa cả trần gian chẳng nệ gì
Chiều cuối năm như đã sang đêm
Liu điu chân ai bước một mình
Ngập ngừng thầm hỏi “nhân vô tửu”? (**)
Đắp đổi trần ai chữ nhục vinh.
nh.seattle
(Seattle, Washington)
(*) Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu:
gặp bạn tri kỷ uống ngàn chén rượu là
ít.
(**) Nam vô tửu như kỳ vô phong: đàn ông
không uống rượu như cờ không có gió.