Bốn mùa
Ta luôn nhớ mãi trong lòng người ơi.
Xuân sang ta thấy đất trời
Ngàn hoa đua nở gọi mời bướm ong
Lắng nghe lại tiếng tơ lòng
Xuân về hai má em hồng được không?
Hạ về ngán cảnh chờ trông
Người đi đi mãi mà không trở về
Nhớ chăng ngày ấy hẹn thề
Trăm năm vẫn giữ lời thề mà thôi.
Thu sang lá rụng người ơi
Thân ta chìm nổi giữa đời bể dâu
Mai này ai nói ngàn câu ân tình.
Đông sang gió lạnh mặc tình
Thương người lỡ vận điêu linh giữa
đời
Nhưng ta luôn giữ tiếng cười
Tự trào là giúp mọi người đều vui.
NGUYỄN THỊ QUYẾN - HOÀNG LỆ UYÊN
(Mộc Hóa 16-10-2011)
Nguồn minh họa: Internet.