Niềm
vui hé mở
Vui hội ngộ lòng ta luôn vương vấn,
Muốn điểm tô vùng đất mới yêu thương,
Bởi chúng ta có chung một Kiến Tường,
Luôn mong ước đất nẩy chòi đâm lộc.
Dù bạn chỉ thoáng qua như cơn lốc,
Nhưng
lòng ta cũng tràn ngập niềm vui,
Bởi xưa nay đâu có chi kỳ diệu,
Như bây giờ ngồi gõ những lời thơ.
Tuổi xế chiều còn viết được lời yêu,
Thì có lẽ đất trời đang xoay chuyển,
Ta mong rằng đừng bao giờ tan biến,
Sự nhiệm mầu ta tìm lại được nhau.
Bao
năm trời
ta mãi sống cô liêu,
Không điểm tựa khi giữa đời gục ngã,
Bạn cho ta một tình yêu vô giá,
Ta mỉm cười thách thức với thời gian...
HOÀNG LỆ UYÊN - NGUYỄN THỊ QUYẾN
(Mộc Hóa,
8-2010)
|