anh không em
dõi mắt
tìm em dưới ánh đèn
sương khuya
anh thấy
hồn băng giá
trong cõi mù sương
ai nhớ ai
em
anh bỗng nhớ đến em
khi nắng tắt qua thềm
khi sương khuya lất phất
lòng dâng lên tiếng nấc
thế là ta vắng nhau
em
có khi nào nhớ anh
khi sương rơi trên cành
một mình anh lặng lẽ
lang thang giữa phố đông
lòng có thấy chạnh lòng
mỗi khi xuân vừa đến
em
ta còn gì cho nhau
hay đời mãi khổ đau
buồn thương và tiếc nuối
thời gian sao qua vội
ta vắng xa nhau rồi