Anh đến thăm em đêm 30
(*)
Anh thăm tôi đêm ba mươi trời thật tối.
Anh nói lá vàng đi ngủ sớm. Chỉ có cái
nhìn của anh làm bằng chứng với tôi. (*)
Cái nhìn của anh - như chớp bể - như mưa
nguồn, khiến cả bầu trời rung động. Có
cần gì đâu anh phải giải bày. Tôi biết
chúng ta rất đỗi ngô nghê. Nhưng cái
nhìn ban đầu của anh rất thật. Và, tình
yêu từ đó bắt đầu.
Cả vườn chim líu lo, liú lít trong những
tờ thư anh gửi đến. Hai đứa mình căn lều
trong sao mà ở. Hạnh phúc thơm như tình
thở ngạt ngào mùi trăng.
Chiến trận nổ ra, anh biệt mù ngã nơi
nào đó trong vùng gió cát. Tôi chong mắt
chờ như thiếu phụ ngày xưa. Thôi rồi
chén Quỳnh vỡ đôi. Chúng ta lạc mất nhau
rồi.
Chuyện như tuồng tích, như cổ tích, như
gì hả anh, ngày tôi đi, anh trở lại, có
ôm lòng thương nhau chỉ biết gửi nhớ cho
mây, như gửi hương cho gió. Và, điệp
khúc Vi ơi... Vi ơi... bất kể trời nắng,
trời mưa, ngày lên, đêm xuống, thảng
thốt bắt đầu...
...................................................................................
……………………………………………………………………………………………………
...................................................................................
Đêm nay, đêm 30. 42 lần đêm 30. Qua màn
hình thời hiện đại, anh tới thăm tôi.
Đâu phải màu nước mắt mà chúng ta thấy
tóc chúng ta mỗi ngày thêm sợi bạc. Có
sá gì đâu vũ trụ quay vòng, bởi... “Em
vẫn là 20 tuổi. Anh vẫn là mùa xanh xưa.
Giữ trọn tình cho đẹp” (*)
"Không là vợ chồng. Mà là là yêu
thương. Mà là trăm năm..." (*) Vi
ơi… Vi ơi...
nguyễn thị vânhồng
(Hầm Nắng Michigan, Đêm 30 Tết Tân
Mão 2011)
(*) Ý và thơ Quang Dũng và NĐT
