Trời ơi! Tôi khóc
· Khóc với người bạn thời tuổi nhỏ -
anh Lê Văn Đành
Ngày xưa,
Chúng mình là học sinh.
Hồn trắng trong như màu áo nguyên trinh
Mang hoài bão, nuôi ước mơ dấn bước.
Rồi… từ đó…
Khắp nẻo đường xuôi ngược.
Đứa vào đời gặp những cơ may
Đứa gió mưa năm tháng rạc rày
Đứa héo hắt đội trời kiếm sống
Có đứa an nhàn trong huyễn mộng.
Đứa bị rẻ khinh, bị áp bức, lọc lừa.
Có đứa thuyền đã tới bến mơ.
Có đứa còn lênh đênh chìm nổi.
……………………………………
43 năm trôi
Nghe nói, anh sống rất nghèo
Như dân mình đa số gieo neo
Ngờ đâu anh khổ hơn tôi tưởng
Thân cô đơn, phận bạc bèo.
…………………………….
Hôm nay mùng Năm Tết
Nhìn anh…
Trời ơi! Tôi khóc
. nguyễn thị vânhồng
(Hầm Nắng Michigan 9-2-2011)