Giã từ
Yêu thương cũ bây giờ mong manh lắm
Như hoàng hôn đọng giọt nắng tơ vàng
Chiều cuối năm qua nhanh trên phố vắng
Em về mau kẻo lạc lối thiên đàng.
Xin để lại đêm dài không mộng mị
Xin chiều về không còn chút vấn vương
Xin chân như chứa đầy trong hạt bụi
Duyên ba sinh mãi mãi vốn vô thường.
Xin cứ hẹn sau vài mươi thế kỷ
Cùng nắm tay đùa cợt chốn trăng sao
Cho quá khứ, tương lai cùng hòa quyện
Gom trăm năm vào một giấc chiêm bao!
NGUYỄN VĂN HÒA
(TP.HCM 23-12-2010)