Hai tiếng
“con ơi”
* Kính tặng thầy Phát
9 giờ tối
Từ Gò Công
Thầy gọi điện lên
Giọng bồi hồi:
“Thầy xúc động quá con ơi!”
Tôi rưng rưng
Như có dòng điện rần rần
trong huyết quản
Xói vào tận tâm can
Hai tiếng “con ơi”.
Cha tôi mất sớm
Mẹ mới lìa trần
Cứ tưởng kiếp này hết còn
được nghe
Hai tiếng “con ơi”
Sẩy mẹ còn dì
Sẩy cha còn thầy
Thì ra cái lẽ đời là thế!
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM 12-03-2010)
|