Hình như là
tình đầu…
Liệu có thể gọi đó là mối
tình đầu
Khi lần đầu tiên tôi biết
nhớ thương một người con gái
Mái tóc tết đôi đung đưa
dưới vành nón trắng
Em tan trường tôi lặng lẽ
bước theo
Bài thơ đầu tiên của tôi
Ghi dấu năm em 14 tuổi
Cô giáo cho in trên giai
phẩm nhà trường
Tôi hăm hở ôm đi bán khắp
đầu làng cuối xóm
Thiếu điều thuê loa phóng
thanh
Phát cho cùng trời cuối đất
Tên tôi
và em
Lũ bạn quỷ sứ đội lốt học
trò
Vẽ đầy lên những bức tường
trường lớp
Tôi ngu ngơ lòng hí hửng tự
hào!
Mỗi năm có 2 mùa tôi ghét
nhất
Mùa Tết và mùa hè
Em rời Kiến Tường lên chơi
thành phố
Bỏ lại tôi thẫn thờ ngồi đếm
lá thời gian
Có những buổi tối
Tôi đội mưa tới nhà em
Lặng lẽ ngồi đồng
Cốt chỉ để được ngắm em
cười, em nói
Đêm về mộng mị cùng em
Rong chơi dưới những hàng
dương Núi Đất
Có lần tôi uống mật gấu
Dấm dúi tay em lá thư tình
tràng giang đại hải
Hứa hẹn mai này khôn lớn
Tôi nguyện cùng em thành vợ,
thành chồng
Để rồi sáng mai vào lớp học
Em ngó lên cao
như thể tôi không hề có mặt
trên đời!
4 năm trời học cùng nhau mà
chẳng nên cơm nên cháo
Tôi ra đi phiêu bạt bốn
phương trời
Mối tình đầu có mấy ai trọn
vẹn
Trái tim tôi hằn vết sẹo
hình em
40 năm rồi tôi luôn dõi theo
em
Lòng hể hả nghe tin em hạnh
phúc
Hai con gà Đinh Dậu chẳng
thể chung chuồng
Tôi yêu em là một điều rất
thật!
Dẫu bây giờ chỉ còn là kỷ
niệm
Mối tình đầu nào ai dễ gì
quên!
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM, 11-03-2010)