Nghe ve, hè về
Trường
xưa rợp bóng me tây
Ve
không thèm ở đầy tay lá vàng
Hè về
là nắng chang chang
Là mưa
tầm tã, là nàng xa tôi
Mãi khi
tuổi đã nhiều rồi
Nghe
ran thành phố ve mời hè sang
Xa rồi
ngày tháng lang thang
Sân
trường đếm lá thời gian đợi người
Giở
trang lưu bút bồi hồi
Thầy
đây bạn đó một trời nhớ thương
Xưa em
một dáng Kiến Tường
Xưa tôi
một gã đơn phương si tình
Đêm
khuya gác trọ một mình
Chong
đèn tôi viết thơ tình yêu em
Hè xưa
nỗi nhớ dịu êm
Bây giờ
hè đến già thêm ít nhiều
PHẠM
HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM 17-5-2010)