Người em xóm
nhỏ
Chiếc tắc ráng chở ta về xóm nhỏ
Rẽ lục bình tìm lại dấu người xưa
Rặng mù u nằm bên những bờ dừa
Ta ngây ngất cả một trời thương
nhớ
Ta quen em thời chung ngôi trường
nhỏ
Ép mồng tơi làm mực tím tặng nhau
Buổi tan trường ta kẻ trước người
sau
Len lén ngó sợ bạn bè trêu chọc
Hộc bàn nhỏ em ngồi trong lớp học
Làm chứng thời ta vụng dại thương
yêu
Mái tóc em thả nghiêng những bóng
chiều
Ta vương vấn hương chanh em
thường gội
Rồi thời gian bóng câu trôi quá
vội
Ta lớn lên thành hai ngã cuộc đời
Bao nhiêu năm phiêu bạt bốn
phương trời
Ta chỉ gặp lại em trong mộng mị
Ta ước có nàng tiên trong quả thị
Dọn dẹp đời ta xua hết gập ghềnh
Biết đã muộn màng một kiếp lênh
đênh
Xin ghi sổ mùa sau ta sẽ trả!
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM
15-4-2010)
|