Nhớ em
Chân
thành xin lỗi một nửa nhân loại.
Em cao anh nhớ cột đèn
Em lùn anh nhớ cây kèn đám ma
Em ù anh nhớ Trư gia
Em da trắng nhớ thây ma chết chìm
Em đen trời tối khó tìm
Mình dây em giống con chim hạc gầy
Tóc xù mì gói là đây
Tóc dài em xõa giống cây dừa già
Đờ mi tóc tém như là
Cái cây bàn chải anh chà sớm hôm
Lưng dài anh nhớ con tôm
Ngắn lưng anh nhớ cá thờn bơn khô
Chân dài đôi đũa gác tô
Ngắn chân giống hệt lừa thồ vùng cao
Mặt to anh nhớ bánh bao
Môi dày nhớ miếng thịt bò tái chanh
Mỏng môi giống cá lành canh
Mũi cao em giống cái cành mới nhô
Mũi to anh nhớ cái tô
Mắt to như ốc bươu kho dân ghiền
Em thơm như múi sầu riêng
Đậm đà rựa mận sả riềng cầy tơ
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM 7-4-2010)
Có một cô bạn xúi tôi
làm một bài thơ tỏ tình với phần mô tả đối tượng rất là flexible, có
thể thay đổi theo từng người cụ thể, như dáng cao cao có thể thay
thành dáng lùn lùn, dáng ục ịch,... Tôi vốn là kẻ không dám cãi lời
phụ nữ, bèn tặng cô nàng bài thơ giảm stress này, chỉ có ý nghĩa
"nội bộ", chuyện trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên, không hề dám mạo phạm
tới bất cứ ai khác. |