Nhớ hàng me tây
Trường
người ta đỏ rực màu phượng vĩ
Trường
ta đây xanh mát bóng me tây
Bảy năm
trời ta từ một đứa nhóc
Thành
chàng trai dựa mòn những gốc cây
Giờ ra
chơi áo dài em cột vạt
Nhịp
nhàng quay theo những bước nhảy dây
Ta giả
vờ gom trái me rơi rụng
Cứ lượn
lờ tìm ánh mắt của ai…
Mùa hè
tới em lên nơi phố thị
Ta vào
trường ngồi dưới những hàng me
Đếm lá
rơi đong đầy niềm nhung nhớ
Bóng
hình em đêm khắc khoải mơ về
Hàng me
tây đã cùng ta khôn lớn
Hiểu
lòng ta mang nặng một mối tình
Ta nhớ
trường, nhớ hàng me xanh lá
Nhớ em
xưa màu nắng bỗng lung linh…
PHẠM
HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM 30-4-2010)