Tấm thiệp đến muộn
Biết làm sao được khi đại
dương cách trở
Mất 12 ngày
Tôi mới cầm được tấm thiệp
mừng sinh nhật của mình
3 ngày trước đó
Tấm thiệp giản dị nhất mà
tôi từng nhận
như thầy cô tôi chẳng thích
màu mè
Nhưng nó là tấm thiệp trĩu
nặng nhất
chứa cả thâm tình 37 năm dồn
lại
của thầy trò tôi
Tay tôi run run
Mắt tôi cay xè
Ôi những dòng chữ viết tay
tưởng chừng đã bị tuyệt
chủng
giữa thời thiên hạ gõ
computer
như vẫn còn hơi ấm
như vẫn còn mùi da thịt
của thầy cô tôi
Khi thầy cô đã ngoài sáu
mươi
là lúc trò cũng bước qua nửa
thế kỷ cuộc đời
Những trái tim đã bắt đầu
sinh sự
Những mạch máu đã sáng nắng
chiều mưa
Nhưng dòng máu ân tình
vẫn đỏ thắm với thời gian
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM, 03-03-2010)