Thơ không vần điệu
Thầy bảo mình làm thơ không
cần vần điệu
Chứng tỏ công phu đã thượng
thừa
Chẳng phải gái không chồng
chửa mới ngoan
Đâu nhé!
Không cần vần điệu vẫn là
thơ
Có vần có điệu sao cứ giống
văn vần
Đọc lên nghe ồn ào rổn rảng
Xong thì trôi tuột xuống cầu
ao!
Mấy bà hàng tôm hàng cá
Dùng chữ nghĩa như cần câu
cơm
Hay để hạ knock-out đối thủ
Thầy trò mình
Nhân chi sơ tính bổn thiện
Coi chữ nghĩa như đạo, như
đời
Cả cuộc đời trăn trở
Sao cho thế gian ngập tràn
chữ nghĩa
Cuối cuộc đời suy tư
Dùng chữ nghĩa chở đạo cho
đời
Tuổi xuân cây cọ chấm mực
tàu
Tuổi hè ngòi bút, viên phấn
Tuổi thu máy chữ lóc cóc
Tuổi đông bầu bạn với chiếc
computer
Thầy trò mình giờ ở hai đầu
sông Tương
Quay nhịp đời như một chiếc
cối xay
Thầy nhâm nhi ly cà phê buổi
sáng
Trò leo lên giường chờ một
đêm thâu
Mặt trời mặt trăng chơi trò
cút bắt
Đau đáu đợi chờ một ngày
nhật thực
Thầy vân vê chòm râu bạc
trắng
Trò mân mê cái đầu tóc trợt
Mê mẩn ngắm mặt nhau trên
chiếc màn hình
Dẫu xác trần đang cách nhau
nửa vòng Trái đất
Tâm hồn ta luôn ở trong
nhau!
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(TP.HCM, 25-02-2010)