vườn thơ thkt

 

 

 

 

 

 

 


XƯỚNG HỌA THƠ

 

 

 

 

Ngày 27-4-2011, chẳng hiểu ăn phải cái món gì, Kiến Ngố - Lê Thị Hạ Anh gởi về Từ đường THKT lời nhắn nhủ:

 

Mai em đi

 

 

Mai em đi!
bước vội vàng,
Thênh thang trời rộng,
miên man với buồn.
Trên cành,
đôi bóng chim muông,
Vang lên tiếng hót
chiều buông lạnh lùng!

Mai em đi!
xa nghìn trùng,
Chìm theo nỗi nhớ
như cung nhạc sầu.
Ngày ngày...
văng vẳng bên tai,
Chừng như thấy thiếu
lời ai ru tình.

Mai em đi!
sớm bình minh,
Không bàn tay vẫy,
chẳng nhìn thấy nhau
Lời thơ
thay một câu chào,
Người ơi, se thắt
lòng đau muôn bề.

Mai em đi!
hồn tái tê.
Tìm trong giấc mộng
ủ ê vóc gầy.
Bao giờ
em trở lại đây.
Để còn "thủ thỉ"
bên này, bên nao.


Mai em đi!
về phương nào?
Ôm bao kỷ niệm
xanh xao tháng ngày.
Kìa trông,
chiếc lá nhẹ bay,
Gió đưa trăm ngã
cho cay mắt hồng.


Mai em đi!!!
...
Rồi sẽ về!!!
 

NGÔ THỊ KIM SẮC

(Maryland 26-4-2011) 

 

 

 

Ngày 30-4-2011, sau khi ra một bài thơ xướng bị Kiến Ngố gọi là "hắn ám", khiến Kiến ta phải thức khuya tìm cách họa, Kiến Đen phát hoảng:

Oh, my God. Ngày mai lỡ Kiến Ngố buồn ngủ, ra chiêu "tông-đơ thần chưởng" bị tẩu hỏa nhập ma thì thậm chí nguy, chí nguy. Hỗng hiểu tóc còn đủ để đền cho khách hay không?

Thôi thì, để gọi là chuộc lỗi một cách thành tâm, Kiến Đen xin họa ý bài thơ Mai em đi của Kiến Ngố nhé.

 

Mai em đi

 

Mừng ghê Kiến Ngố đi rồi
Cảm ơn đi trước cho đời rộng hơn
Hàng năm ta cúng cô hồn
Một con cá mập (*) thêm comb, shaver.

 

KIẾN ĐEN

(TP.HCM 30-4-2011)

 

(*) Cá mập là tiếng lóng để chỉ khách hớt tóc "bo" sộp.

 


 

Hôm sau (1-5-2011), Kiến Ngố nổi quạu: Bữa trước là Mai em đi, bữa nay bởi gã Kiến Đen trù ẻo nên Kiến Ngố cho Anh đi luôn chung một xuồng.

 

Anh đi

 

Rồi anh cũng ra đi,

Mang theo hết những gì

Để em buồn thương nhớ

Giọt lệ viền đôi mi!

 

Bao giờ anh trở về?

Em, đôi dòng ngô nghê

Gửi ai theo làn gió

Mây còn chăng trăng thề?

 

Vắng anh ôi, thật buồn!

Cơn mưa chiều lại tuôn,

Lang thang trên phố nhỏ

Không biết đâu là nguồn!

 

Em hát mãi câu ca

Vang trong bóng chiều tà

“Chỉ riêng mình em hiểu...” (*)

Thấm thía thật tình ta!

 

“Đời không như ước mơ...” (**)

Sợ tình ai hững hờ

Cho hồn em chết lịm

Thêm một lần bơ vơ!

 

Rồi anh cũng ra đi,

Ngỡ như “biệt kinh kỳ”

Lối về trong hiu quạnh

Anh đi, thì anh đi!!!

 

NGÔ THỊ KIM SẮC

(Maryland 30-4-2011) 

 

(*) Tựa một bài hát của Tùng Giang

(**) Lời trong bài hát "Chỉ riêng mình em hiểu" của Tùng Giang.

 


 

Vậy là sau khi tính Mai em đi, dường như sực tỉnh, nhận ra mình "đâu có ngu mà đi một mình", Kiến Ngố bèn quay sang rủ rê Anh đi, rồi còn hăm he sẽ về rủ ai đó đi cho có hội có thuyền. Và có lẽ hiểu thấu sự đời rằng "thà mất lòng trước được lòng sau", thầy Nguyễn Seattle bèn nói trước Em đi, em cứ đi với những lời lẽ vừa từ chối khéo, vừa nói ra sự thật cho dù có làm ai đó "cố nghiến" răng kèn kẹt.

Thầy Nguyễn Seattle viết: "Thân gởi Quý Đồng đạo. Tôi thật thà cứ nghĩ "đi" hay "già" là đươc "visa đoàn tụ". Xin chia sẻ với các bạn bài thơ..."

 

Em đi, em cứ đi

 

Em đi em cứ đi

Nhắc nhở anh làm gì

Thà một mình em thôi

Hai đứa đi cũng… kỳ

 

Em đi một mình thôi

Xem như chuyện đã rồi

Tháng ngày rồi cũng sẽ…

Như dòng nước cuốn trôi.

 

Em đi thôi, em nghe!

Đừng gọi anh, em nhé

Anh còn nhiều bận bịu

Cơm áo với… bạn bè

 

Em đi thôi, đừng rủ

Dù xa nhau thiên thu

Anh nhớ em nhiều lắm

Nhưng theo nhau là ngu

 

Em đi thôi, buồn chi

Vướng víu nhau làm gì

Đời thường hay dị nghị

Kiến Đen cũng… phân bì

 

Thôi thế nhé, em yêu

Dù yêu em “khá” nhiều

Nhưng chúng mình không thể

Chìm chung xuồng, em yêu!

 

nh.seattle

(Seattle, Washington 2-5-2011) 

 


 

Ngày 4-5-2011, Kiến Ngố trả lời Kiến Đen và xin nhắn với thầy Nguyễn Seattle:


Em không thể ra đi
Một mình có vui gì
Dù Diêm Vương chào đón
Em muốn cùng anh đi...
 

KIẾN NGỐ

(Maryland 4-5-2011)

 


 

Kiến Đen cũng đâm cảm thấy bất an bèn nhắn: Đã tới cái tuổi "năm bó giác" rồi, tuổi "ngũ thập tri thiên mệnh", người ta nghiệm được rằng: hỗng phải ai nói gì cũng nghe, ai rủ gì cũng đi.

 

Saigon xa xôi quá

Seattle kế bên đây

Đỡ tốn, lại trọn đạo

Kiến Đen nhường ông thầy.

 


 

Ngày 6-5-2011, sau khi bị Kiến Ngố mét tội Kiến Đen, thầy Nguyễn Văn Hòa - Kiến Đạo Sĩ phán: "Chuyện thị phi giữa hai trò Kiến Ngố và Kiến Đen, thầy bỏ ngoài tai. Để dành thời gian tham thiền nhập định  hoặc làm thơ chuyện "đi" hay "ở" có vẻ hấp dẫn hơn. Hai trò tự xử nghen!"

 

Báo hại Kiến Đen phải lật đật tường trình: Thiệt tình là Kiến Đen tình ngay mà lý gian, ôm cái nỗi oan Thị Kính bự bà cố luôn. Số là Kiến Ngố nghe ai kêu “nàng Kiến” vội hí hửng nhận đó là mình. Kiến Đen hoảng quá, nhắc Kiến Ngố bữa nào ghé bác sĩ nhãn khoa đo lại mắt coi chừng thị lực bị giảm dữ à nghen. Vậy mà Kiến Ngố đùng đùng dằn mâm xán chén giận dỗi nói là Kiến Đen có ý xỏ xiên. Nói thiệt có thầy Nguyễn Seattle mần chứng. Kiến Đen rất lo lắng, nghĩ suy cho các thành viên Gia đình THKT mình. Khi thấy Kiến Ngố than rằng “đi” mình ên buồn lắm, hỗng có ai bầu bạn, tính rủ ai đó trong Từ đường THKT đi chung một xe. Sợ rằng Kiến Ngố đã hốt hụi chót lại phải tốn tiền về Việt Nam, rồi hỗng chừng quá hạn 24 giờ theo luật Hồi giáo, thấy thầy Nguyễn Seattle ở gần đó, lại là chuyên gia mần thơ tình dễ tri âm tri kỷ, nên Kiến Đen liền mau mắn “tạt bóng” qua cho thầy Nguyễn. Thấy chưa, thử hỏi đốt đèn manchons rọi khắp xứ coi có ai lo cho mọi người như Kiến Đen không?

 


 

Trong khi đó, từ Seattle, thầy Nguyễn Seattle coi bộ cũng lạnh cẳng, bèn vội vàng nhắc lại. Nhưng lần này, hình như cho chắc cú hơn, thầy đã "tiến cử" một loạt "bạn đồng hành" với Kiến Ngố, coi như "hình nhân thế mạng" cho mình.

 

Em đi, em cứ đi

 

(nhắc lại)

 

Em đi, em cứ đi
Đừng bịn rịn làm gì
Già Bach cũng hiền hậu
Không rũ, thấy cũng …kỳ

Em cứ đi, thôi mà
Nhớ đừng quên thầy Hòa
Đường thi thầy hết ý
Thầy ngâm, em xuýt xoa…..

Em cứ đi, em nhé
Kiến Đen cũng bạn bè
Em mời đi luôn thể
Đồng cảm: chung một xe

Em đi, đừng quên nhá
Thầy Toàn đang về hưu
Cuộc đời khá thong thả
(cùng quê em đấy mà)
Lâu rồi, chưa đi xa

Em đi, em đi thôi
Như thế cũng đủ rồi
Quên tôi đi, em nhé
Chuyện xưa rồi: em - tôi….

nh.seattle

(Seattle, Washington 5-5-2011) 

 


 

Thầy Nguyễn Văn Hòa đâu có chịu, bèn phản ứng: "Người ta nói "ra đi" mà còn "nuối" hoài tức là chỉ làm nũng mà thôi. Trách sao thầy Nh.seattle cứng rắn quá, sao không dỗ ngọt thế này cho êm ấm? Xúi "đi xa" cả đám ngại quá!"

 

Em ơi, em đừng đi

 

* Họa bài thơ Em đi, em cứ đi của thầy Nh.seattle.


Buồn chi em ra đi
Ta chưa nói năng gì
Vẫn nao lòng kẻ ở
Nghìn xưa chuyện phân kỳ!

Vẫn thương em mặn mà
Vẫn thương em hiền hòa
Lời yêu triền miên ý
Ta đâu muốn chia xa.

Về đây thôi em nhé
Kỷ niệm, cùng bạn bè
Chia ly đâu có dễ
Tơ mành tuy mới se

Em đừng đi em nhá!
Vui gì nơi xứ lạ
Vui gì khi chia xa
Chuyện gì cũng ổn thỏa.

Hãy vui lên đi thôi
Nắng ấm đã lên rồi
Còn hoa hồng, trăng sáng
Trần gian còn em – tôi.

(Dỗi hờn nên thế thôi
Thế nhân ta hiểu rồi
Đừng nghe lời thầy Nhuận
Em về đây với tôi).
 

NGUYỄN VĂN HÒA

(TP.HCM 6-5-2011) 

 


 

Quả là người đó bối rối, khó xử lắm đây. Dùng dằng nửa ở, nửa đi. Lâm vào tình cảnh Hồ Xuân Hương với Thiếu nữ ngủ ngày "Đi thì cũng dở, ở không xong". Vậy là ông từ THKT phải ra tay tế độ một phen nữa thôi.

 

 

Em đừng đi, hãy về

 

* Họa bài thơ Em đi, em cứ đi của thầy Nh.seattle.


Em dằn dỗi đòi đi
Người ta chẳng hiểu gì
Xúi em đi cho chóng
Vô duyên tới lạ kỳ

Dù già vẫn mặn mà
Lúc dữ, khi hiền hòa
Không tông-đơ thì kéo
Vừa xởn, em vừa xoa…..

Em cứ về, em nhé
Ta kết bạn thành bè
Thả xuôi dòng Vàm Cỏ
Ra Núi Đất đạp xe

Em hãy về em nhá
Ta sắp sửa về hưu
Cuộc đời rồi thong thả
Còn lâu mới đi xa

Em về, em về thôi
Ta xa cách đủ rồi
Mặc thiên hạ kèn cựa
Đời chỉ cần: em - tôi….
 

(Chỉ một mình tôi thôi
Họ sắp đi cả rồi
Đừng nghe ai rù quến
Em về đây với tôi).

 

PHẠM HỒNG PHƯỚC

(TP.HCM 6-5-2011) 

 

 

Nguồn minh họa: Internet.

 

 

 

 

 

 

 

 


Copyright © 2010 - 2011 Trung hoc Kien Tuong Homepage